Không biết đã bao lâu, cô bạn thân Mộc Mộc gọi video cho tôi.
“Vi Vi, sao tối nay cậu không đi cùng Thương Nghiễn đến buổi tiệc lớp bọn tớ?
“Cô bạn Trạm Hựu Tình bên lớp Văn lại đến, nhân lúc cậu không có mặt, cứ quấn lấy Thương Nghiễn. Hai người họ đang làm trò khiến người ta buồn nôn kia kìa.”
Nói xong, Mộc Mộc xoay camera về phía góc phòng.
3
Trong góc tối mờ mờ của phòng bao, Thương Nghiễn và hoa khôi Trạm Hựu Tình ngồi sát bên nhau.
Tối nay, Trạm Hựu Tình mặc một chiếc áo crop-top hở rốn và váy bò ôm sát, làm nổi bật vòng eo nhỏ và đôi chân dài.
Hai người họ rõ ràng tách biệt với những người xung quanh.
Ngay cả khi nói chuyện, cũng như đang thì thầm bên tai nhau.
Qua màn hình, tôi vẫn có thể cảm nhận được bầu không khí mập mờ giữa họ.
Lồng ngực tôi bỗng nhiên thắt lại.
Buổi chiều Thương Nghiễn mới nói muốn theo đuổi, xem ra buổi tối đã thành công rồi.
Trong trò chơi “đại mạo hiểm”, Trạm Hựu Tình rút phải thử thách “nam trên nữ dưới hít đất”, cần chọn một người con trai để phối hợp.
Không ngoài dự đoán, Thương Nghiễn lập tức đứng ra.
“Vi Vi, cậu đừng trách tớ, nếu không để cậu tận mắt nhìn thấy, cậu sẽ không bao giờ chịu buông tay.”
Giọng tôi khàn đặc, phát ra âm thanh yếu ớt đến khó nghe.
“Ừ, tớ không trách cậu.”
Tất cả là lỗi của tôi, ngốc nghếch suốt bao năm qua.
Tưởng rằng chỉ cần được phép ở bên Thương Nghiễn, vị trí đó mãi mãi thuộc về tôi.
“Tớ thật sự không chịu nổi Thương Nghiễn, biết rõ cậu thích anh ta nhiều năm như vậy mà vẫn giả vờ ngây thơ, câu kéo cậu, nhìn cậu lún sâu từng chút một.
“Vừa nãy cậu cũng thấy rồi, tớ thực sự mong cậu suy nghĩ kỹ. Đừng để lên đại học lại bị anh ta làm lỡ thêm bốn năm nữa…”
“Sẽ không đâu, Mộc Mộc.”
Tôi ngắt lời cô, bình thản nói.
“Tớ sẽ không cho bản thân thêm bất kỳ cơ hội nào nữa.
“Mộc Mộc, tớ đã quyết định rồi. Tớ sẽ cùng cậu đến Quảng Châu học đại học.
“Nhưng cậu phải hứa, tạm thời giữ bí mật giúp tớ.”
4
Nói xong, để không cho mình có cơ hội do dự, tôi mở máy tính ngay trước mặt cô.
Không chần chừ giây nào, ngay trước hạn chót, tôi sửa nguyện vọng đầu tiên thành ngôi trường danh tiếng ở Quảng Châu.
Mộc Mộc vui mừng nhảy cẫng lên tại chỗ.
Cô đã năn nỉ tôi chọn cùng trường từ lâu.
Nhưng ngay từ đầu cấp ba, tôi đã hứa với Thương Nghiễn sẽ cùng nhau cố gắng, sau kỳ thi đại học sẽ tay trong tay đến Bắc Kinh.
Nơi đó có ngành hàng không mà anh ấy mơ ước từ nhỏ.
Vì thế, dù tôi không thích cái lạnh miền Bắc và không có hứng thú với ngôi trường kỹ thuật ấy, tôi vẫn luôn coi nó là mục tiêu suốt ba năm.
Là hàng xóm nhiều năm, cả hai gia đình đều ủng hộ việc chúng tôi cùng nộp đơn vào một trường đại học.
Bao gồm cả tôi, tất cả mọi người đều nghĩ rằng tôi và Thương Nghiễn sẽ trở thành một đôi khi trưởng thành.
Nhưng giờ đây, tôi không còn bất kỳ lý do nào để đến Bắc Kinh nữa.
Hoặc đúng hơn, sau hôm nay, nếu tôi vẫn tiếp tục bám lấy Thương Nghiễn như trước, ngay cả chính tôi cũng không thể tha thứ cho mình.
Giờ tôi chỉ muốn chạy trốn càng xa càng tốt, đi đâu cũng được, miễn không có Thương Nghiễn.
Anh ấy ở miền Bắc, vậy tôi sẽ chọn miền Nam.
5
Trước khi đi ngủ, tôi xả đầy nước vào bồn tắm, muốn rửa sạch mọi thứ khỏi bản thân.
Nhưng khi cởi đồ, những vết bầm tím trên da vẫn còn rất rõ.
Ký ức về đêm qua lại không kiểm soát được ùa về.
Sự nóng bỏng trên làn da của chàng trai khi ôm chặt lấy tôi, hơi thở gấp gáp bên tai lúc anh ấy động tình, tất cả như vẫn quẩn quanh đâu đây.
Tôi lắc đầu thật mạnh, muốn xua tan những hình ảnh lố bịch ấy.
Tôi lấy chiếc khăn tắm thô ráp nhất, chà đi chà lại lên làn da mình, đến khi toàn thân đỏ ửng mới dừng lại.
Cố gắng một cách vụng về để xóa bỏ ký ức đáng xấu hổ nhất trong đời mình.
Kết quả là cơn đau khiến tôi cả đêm không thể ngủ nổi.
Thương Nghiễn quả nhiên cũng không nhắn thêm bất kỳ tin nào.
Cắt đứt thói quen sáu năm qua, từ khi có điện thoại, chúng tôi chưa bao giờ quên nói lời chúc ngủ ngon mỗi tối.
Như thế cũng tốt.
Dù sao sớm muộn gì ngày này cũng sẽ đến.
Vậy thì bắt đầu từ tối nay cai nghiện anh ta vậy.
Tôi mơ màng mãi đến gần sáng mới thiếp đi.
Sáng hôm sau, khi tôi còn đang ngủ say, chợt cảm giác như có ai đó đặt một nụ hôn nhẹ lên trán mình trong mơ.