Tôi nhát gan, sợ rắc rối, vậy mà hệ thống lại bắt tôi bỏ thuốc cho anh trai mình.
Tôi không dám, chỉ dám đưa cho anh ấy một cốc nước ấm.
Anh tôi uống xong, mặt đỏ bừng, hỏi: “Em bỏ cái gì vào vậy? Nóng quá.”
Tôi sợ đến mức chân nhũn ra: “Anh, thật sự chỉ là nước ấm thôi mà.”
Nghe vậy, anh ấy lại cúi xuống, đè tôi chặt hơn: “Bé con đúng là không nghe lời, chẳng phải bảo em bỏ thuốc sao?”
Vui lòng đăng nhập để đánh giá!