Tôi là một cô gái nhỏ đến từ trấn nhỏ.
Nhưng lại có hôn ước từ bé với thiên chi kiêu tử – Thiệu Dã.
Năm tôi 17 tuổi, Thiệu Dã bị mù.
Để chăm sóc anh ấy, tôi chuyển đến thành phố lớn.
Thiệu Dã tính khí âm u, dễ nổi nóng, lúc nào cũng hất bát về phía tôi.
“Nếu còn dám đến gần, tôi giết cô đấy.”
Tôi khẽ hừ một tiếng, trực tiếp đè anh ấy xuống, ép thuốc vào miệng.
Tôi ở bên anh ấy cho đến khi anh ấy hồi phục và nhìn thấy lại ánh sáng.
Khi tôi nghĩ rằng anh ấy cuối cùng cũng chấp nhận tôi, thì bạch nguyệt quang của anh ấy quay về.
Hôm đó, ánh mắt Thiệu Dã né tránh khi hỏi tôi: “Em có muốn thứ gì không?”
Khi tôi nói ra bốn chữ “Hủy hôn ước đi.”
Rõ ràng, anh ấy đã thở phào nhẹ nhõm.
Vui lòng đăng nhập để đánh giá!