Sau khi mất trí nhớ, tôi vô tình trở thành trợ lý của kẻ thù không đội trời chung.
Sếp Lục Thời Diệu đúng chuẩn ông chủ tốt, luôn biết giữ khoảng cách với cấp dưới:
Anh ta sốt?: “Không cần cô lo.”
Anh ta say?: “Tôi tự về được.”
Tôi nhìn mà rưng rưng xúc động: Đúng là người đàn ông có nguyên tắc!
Cho đến một ngày, anh ta ép tôi vào tường, mắt đỏ bừng như sắp hóa Hulk:
“Cô thấy giả vờ không quen tôi vui lắm hả?!”
Tôi ngơ ngác: “Ủa? Chúng ta từng quen nhau á?” 🤡
Vui lòng đăng nhập để đánh giá!